So với những thần tiên khác lạnh nhạt thờ ơ, nàng vẫn thích những thần tiên có sức sống có hơi thở như thế này hơn!
Hơn nữa nói lại, Tề Thiên Đại Thánh thật sự là một con khỉ rất đáng yêu!
Ừ, còn là một con khỉ rất tuấn tú, nàng chưa từng gặp thần tiên nam nào đẹp trai tuấn tú hơn hặn!
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, mây màu dưới chân cuồn cuộn, thân hình cao lớn như ngọc như tùng, làm sao giống như tiên nhỏ thấp kém trông coi vườn đào được chứ, rõ ràng là đại tướng quân thân mặc áo giáp vàng!
Theo nàng thấy, Thiên Bồng Nguyên Soái Nhị Lang Chân Quân vẫn thường được tiên nga trên thiên đình tôn sùng còn kém hắn nhiều lắm…
Ôi chao, nàng đang suy nghĩ cái gì vậy chứ!
Rõ ràng từ trước đến nay nàng không lẫn vào chuyện các chị em si mê nam thần tiên, làm sao bây giờ lại lần đầu tiên bắt đầu mê trai rồi, đối tượng còn là một con khỉ lông kỳ quái!
Tiểu tiên nữ áo tím buồn cười lắc đầu.
Nàng cúi đầu nhìn giỏ hái đào trong tay vẫn trống rỗng như trước, quyết định hay là đi tìm các chị đã bị cố định thân thể nhanh chóng cùng hái đào quay về nhận lệnh, không ngờ được Đại Thánh khỉ đã đi xong quay lại, thế mà đã cưỡi lên mây màu quay về rồi.
Trước đó Tôn Ngộ Không còn đang vô cùng buồn bực muốn đi tìm Thái Bạch Kim Tinh định tính sổ xem rốt cuộc là thế nào, nhưng vừa dùng Cân Đẩu Vân được một nửa đã đột nhiên cảm thấy không ổn lắm.
Tất cả mọi chuyện, đều phải có nặng nhẹ.
Hỏi cho rõ rồi đòi công bằng cũng không muộn, còn có tiệc bàn đào rách nát gì đó có tham gia hay không cũng chẳng quan trọng lắm, đây chỉ là những chuyện râu ria thôi.
Nhưng nếu lần này bỏ lỡ tiểu tiên nữ của hắn, lần sau sẽ chẳng biết đến lúc nào mới gặp lại được nhau đây!
Tiểu tiên nữ của hắn mới là chuyện quan trọng nhất! Tuyệt đối không thể khinh thường được, muốn có được một vương hậu của khỉ, Mỹ Hầu Vương hắn phải được tiểu tiên nữ yêu thích trước mới được!
Ừ, để hắn nhớ lại một chút xem trước đây đại ca Ngưu Ma Vương dạy hắn phải làm thế nào mới được con gái yêu thích nhỉ?
Hình như lúc đó đại ca cho hắn một quyển tranh vẽ để cho hắn từ từ nghiên cứu.
Hắn lật ra mấy trang đã cảm thấy nhàm chán không có hứng thú, chẳng qua là một nam một nữ đang làm những tư thế động tác mới lạ kỳ quái gì đó.
Theo đại ca nói con gái đều thích làm chuyện triền miên sung sướng này với đàn ông, không bằng hắn cũng thử một lần với tiểu tiên nữ của hắn…
Cũng may trí nhớ của hắn rất xuất sắc đã đọc qua là không quên được, nhớ rất rõ những thứ tự tư thế được vẽ trên hình vẽ kia, hắn không ngại diễn lại một lần những tư thế động tác kỳ lạ kia với tiểu tiên nữ ngay bây giờ, như vậy tiểu tiên nữ chắc chắn cũng sẽ thích hắn…
Kế này rất hay! Tôn Ngộ Không không kiềm được vỗ tay hoan hô chính mình.
Bước đầu tiên làm cái gì nhỉ, đúng rồi, nam nữ trên hình vẽ đều trần truồng không còn mảnh vải.
Nhưng đang yên lành lại đòi cởi quần áo của tiểu tiên nữ hình như có phần không ổn lắm, sợ là có vẻ đường đột vô lễ, không bằng hắn nghĩ cách nói linh tinh, lừa gạt tiểu tiên nữ cởi áo tháo dây lưng không phải là có thể thỏa sức âu yếm vuốt ve sao! Ừ, danh tiếng cái gì, nếu không cứ coi như tiểu yêu tinh trộm đào là được!
Tôn Ngộ Không hạ quyết tâm thay đổi đầu mây, trong tay bấm quyết, thấp giọng niệm chú với tiểu tiên nữ áo tím đang xoay người định rời đi: “Định thân, dừng lại!”
Tiểu tiên nữ áo tím bị định thân hoảng sợ, nàng không thể động đậy được nhìn Tôn Ngộ Không từ trên Cân Đẩu Vân thật cao nhảy xuống.
Nàng không kiềm được lấy làm lạ hỏi: “Đại Thánh, làm sao vậy? Không phải ngài định đi nghe ngóng tin tức sao, tại sao chưa bao lâu đã quay về, còn làm phép giữ chặt tiểu tiên?”
Tôn Ngộ Không đi xung quanh nàng hai vòng, sờ cằm, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nói: “Tiểu yêu này còn định dọa dẫm Tề Thiên Đại Thánh ta sao? Nghĩ đến Tôn Ngộ Không ta tốt xấu gì cũng là Tề Thiên Đại Thánh của Thủy Liêm động Hoa Quả Sơn nước Ngạo Lai Đông Thắng Thần Châu, bữa tiệc như tiệc bàn đào này làm sao lại không mời Đại Thánh ta được? Nhất định là nàng mượn tên bữa tiệc định lừa gạt ta rời đi, đợi ta đi rồi sẽ mượn cơ hội ăn trộm đào rời đi…”
Nói tên của mình một cách oai phong khí phách một chút, dễ khiến cho tiểu tiên nữ sinh lòng ngưỡng mộ hơn!
Con khỉ suy nghĩ một lát cảm thấy phải chú ý đến kỹ xảo ngôn ngữ một chút, hắn bình tĩnh thản nhiên khen ngợi tiểu tiên nữ mấy câu: “Tiểu yêu tinh nàng cũng khác mấy yêu quái khác, đóng giả tiên nga đến ăn trộm đào tiên, cũng đóng giả rất đạt. Tuy rằng tiểu yêu tinh nàng xinh đẹp xuất trần chim sa cá lặn, gương mặt xinh đẹp hơn bất kỳ tiên nga nào trên thiên đình mà ta từng gặp, nhưng đừng tưởng rằng như vậy là Tề Thiên Đại Thánh ta có thể bị nàng lừa gạt…”
Tiểu tiên nữ này cũng không phải xinh đẹp giống như một tiểu yêu tinh đó sao, tùy tiện lừa gạt mất trái tim của hắn rồi! Bây giờ gọi nàng là tiểu yêu tinh cũng thật sự không oan cho nàng, dù sao sau này Mỹ Hầu Vương hắn cũng sẽ cưới tiểu tiên nữ làm vương hậu, tiểu tiên nữ đương nhiên cũng lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, không phải cũng biến thành tiểu yêu tinh đó sao!
Tuy rằng được khen là xinh đẹp nhưng mà bị oan uổng thành tiểu yêu tinh trộm đào, tiểu tiên nữ áo tím thật sự không cười nổi.
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của nàng trợn tròn, cố gắng giải thích: “Đại Thánh đừng hiểu lầm, tiểu tiên thật sự không phải yêu quái đến trộm đào! Ta thật sự là vâng lệnh Vương Mẫu nương nương đến hái đào chuẩn bị cho bữa tiệc, không phải, không phải yêu tinh… Ta có chiếu thư của Vương Mẫu…”
Tôn Ngộ Không làm sao lo lắng nghe tiểu tiên nữ giải thích, dù sao hắn hạ quyết tâm là phải oan uổng nàng rồi.
Ánh mắt khỉ lông liếc sang bên cạnh, ánh mắt dừng lại ở bộ ngực đầy đặn căng phồng dưới quần áo tiên màu tím của tiểu tiên nữ, ồ, đây chính là ngực của tiểu tiên nữ sao? Nhìn qua còn to và vểnh hơn cả ngực của cô gái được vẽ trong sách kia, giống như trong ngực đang giấu hai quả đào to vậy, không biết cảm giác khi sờ lên thế nào…
Ánh mắt lướt xuống, lại nhìn thấy hình dáng mông trắng cong lên bên dưới vòng eo mảnh mai không bằng một vòng tay của tiểu tiên nữ, ồ…
Quả đào chín vừa to vừa ngọt, vậy là đang nói nàng ăn trộm đào nhét vào ngực sao? Nhưng mà nàng không ăn trộm, rất oan uổng…
Rõ ràng chẳng qua, chẳng qua chỉ là bộ ngực và cái mông của nàng trời sinh tròn một chút vểnh một chút đầy đặn một chút thôi mà, nàng từng nghe nói Đại Thánh là một con khỉ đá một phương được trời đất sinh ra nuôi dưỡng, không biết hình dạng thân thể con gái cũng là chuyện có thể thông cảm được, nhưng nàng đường đường là tiên nữ dưới trướng Vương Mẫu cũng không thể mơ hồ chịu nỗi oan này được! Nhưng nếu nói Đại Thánh sờ vào bộ ngực và cái mông của con gái, thật sự khó mà mở miệng được…
Tiểu tiên nữ còn đang do dự đã phát hiện con khỉ hư hỏng này tò mò vuốt ve xoa nắn, dường như vì xúc cảm quá tuyệt nên còn sờ đến nghiện, bàn tay nóng hổi đầy lông xoa nắn không ngừng nghỉ, trong tay lập tức không khống chế được sức mạnh khiến tiểu tiên nữ hét lên sợ hãi, tiếng rên rỉ mềm nhũn mê hoặc đến mức có thể bấm ra nước: “A… Đừng mà… Đừng sờ…”
Sắc mặt tiểu tiên nữ cũng nóng lên theo, rặng mây ửng hồng trên má đào đã thẹn thùng lộ ra vẻ diễm lệ như đào mận, tiên nga xưa nay kiến thức uyên bác hiền thục dịu dàng giờ phút này cũng không thể không xấu hổ nhìn Tôn Ngộ Không với ánh mắt cầu xin, miệng lắp bắp giải thích: “Đại Thánh ngài nói oan cho tiểu tiên rồi… Đại Thánh… Tiểu tiên không có… Không trộm đào lại càng không… Không có giấu đào dưới vạt áo, Đại Thánh ngài sờ nhầm chỗ rồi, đó là ngực… Bộ ngực của tiểu tiên, còn có… Còn có…”
Nói ra hai chữ bộ ngực đã là giới hạn cuối cùng của tiểu tiên nữ, nàng tuyệt đối không thể nói ra hai chữ cái mông được, trong đôi mắt đẹp lộ ra ánh nước xấu hổ không chịu nổi.
Chỉ im lặng nhìn con khỉ, nhìn hắn nhân từ đột xuất mà cởi bỏ giam cầm với nàng.
Tôn Ngộ Không nhìn tiểu tiên nữ của hắn vừa thẹn vừa giận trong lòng mềm mại lại có ngọn lửa nóng, trong đôi mắt hoa đào xinh đẹp của tiểu tiên nữ chứa một hồ nước thu dịu dàng chứa đầy sương mù nhàn nhạt, lúc nói chuyện một cái nhướn mày một cái liếc mắt, vẻ quyến rũ trong ánh mắt chuyển động lan tràn ra ánh sáng hơn người rạng rỡ như hoa hồng.
Màu đỏ ửng mơ hồ còn có hương thơm thoang thoảng từ gò má hoa đào mềm mại của nàng nhuộm đến vành tai, tất cả đều dâng lên ánh sáng đỏ ửng rung động lòng người, dường như tầng tầng lớp lớp cánh hoa mẫu đơn cẩn thận nở rộ sáng sủa dáng hoa thẹn thùng, rất rung động lòng người…
Con khỉ từ đá nứt ra nhìn thấy chợt cảm thấy trái tim yếu đuối rung động, thứ dưới háng cũng hơi hơi sưng lên, cứng dần lên.
Hắn hơi rùng mình, ô hay một tiếng che giấu vẻ không được tự nhiên của mình, nói năng lừa gạt: “Ô hay, tiểu yêu nàng thật to gan… Ngực cái gì chứ, nàng nhìn xem ngực của bản Đại Thánh rõ ràng là bằng phẳng thân thể cường tráng, nhưng ngực của tiểu yêu nàng lại vừa to vừa mềm, nào có đạo lý như vậy… Rõ ràng chính là tiểu yêu nàng to gan đến ăn trộm quả đào to nhất ngọt nhất giấu dưới quần áo… Tiểu yêu tinh đừng nhiều lời lừa gạt nữa, còn không mau trả lại quả đào to cho bản Đại Thánh…”
Đại Thánh cuối cùng cũng tìm được lý do đàng hoàng để cởi quần áo tiểu tiên nữ cảm thấy kích động, nghiêng người đi về phía trước mấy bước, hai người đứng rất gần nhau, hương thơm cơ thể ngào ngạt trên người tiểu tiên nữ lọt hết vào mũi hắn quanh quẩn không rời.
Hắn thật sự không nhịn được nữa, nhắm thẳng vào tiểu tiên nữ gần trong gang tấc bấm quyết làm phép, trong miệng lẩm bẩm: “Thiên địa vô cực, càn khôn biến hóa, phá y chú lai, phá…”
Chữ “phá” cuối cùng vừa dứt, tiểu tiên nữ đã cảm thấy trên người mát lạnh, ban đầu tím nhạt và tím sẫm quấn thành bộ tiên y váy dài quần lụa không có khe hở nay đã bay ra bốn phía rách thành từng mảnh.
Ngay trong nháy mắt khi áo tiểu tiên nữ rách nát, Tôn Ngộ Không đã lặng lẽ vung tay thiết lập một tấm chắn thiên nhiên không sờ được không nhìn thấy, có thể che chắn để các thần tiên bên ngoài không nhìn thấy cảnh tượng trong này, sao có thể để người bên ngoài nhìn thấy tiểu tiên nữ của hắn, cảnh đẹp người đẹp tuyệt không thể tả linh hoạt sống động này chỉ có thể để một mình Tôn Ngộ Không hắn nhìn thấy mà thôi.
Hắn sờ mũi tỏ vẻ hứng thú cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy hai bé đào tiên đáng tiên trước ngực tiểu tiên nữ không còn quần áo và dây yếm trói buộc quấn chặt, rất giống như hai con thỏ mập bị kinh sợ không ngừng run rẩy, vú thịt mềm mại trắng như tuyết không giống bạch ngọc nõn nà mà còn trơn bóng động lòng người hơn cả bạch ngọc nõn nà.
Hai vú tròn trắng như phấn non mềm nặng trịch đẹp đến kinh người, giờ phút này run rẩy nhấp nhô không yên, có vẻ cực kỳ gấp gáp thoát ra khỏi sự trói buộc của quần áo.
Vú trắng kiều diễm, rãnh giữa hai vú sâu không thấy đáy bên cạnh hai vú mượt mà cực kỳ chật chội, đỉnh tuyết trắng ngần giống như đồi tuyết tự nhiên như phấn như ngọc, bên trên còn có hai đóa mai đỏ kiều diễm tô điểm, đẹp không tả xiết, xinh đẹp đến mức gần như khiến người ta ngừng thở…
Đợi đến khi hắn tỉnh táo lại, bàn tay đã không nhịn được đặt lên vú trắng vểnh cao đầy đặn tròn trịa của tiểu tiên nữa, không còn quần áo ngăn cản trực tiếp chạm vào, lòng bàn tay tràn đầu cảm xúc co dãn mềm xốp non mịn, nhìn lòng bàn tay đang nâng nơi tuyết trắng non mềm đồ sộ tươi đẹp hơi chìm xuống, cặp vú đầy đặn mịn màng gần như không ai có thể nắm giữ bằng một tay động lòng người thật sự khiến máu nóng toàn thân người ta kích động, toàn bộ đều đi xuống tụ tập ở chỗ kia.
Cũng chẳng biết tại sao thế mà lại khiến hắn nhớ lại so sánh mà trước đây hắn từng nói bừa, vú mềm cao vút thơm ngon trong trắng như thoa phấn nhưng thật sự lại giống đào tiên ngon lành đã chín, quả đào to mềm trắng như tuyết, dưới lớp vỏ cất giấu thịt quả ngọt ngào đầy đặn mê người, vú thịt hơi run rẩy dịu dàng trơn trượt, dịu dàng cẩn thận dẫn dụ con khỉ đầy lông thích ăn đào đến liếm một cái cắn một cái.
Dường như chỉ cần một miếng thôi, sẽ có nước đào ngọt ngào thơm ngát tràn ra, cũng có thịt đào vừa vào miệng đã tan ra khiến miệng người ta tràn đầy hương vị thơm ngọt, Tôn Ngộ Không không nhịn được bị dụ dỗ đến mê hoặc, cúi đầu cắn lên hai quả đào tiên ngon miệng nhất cũng xinh đẹp nhất trên đời…
Comments for chapter "Đêm thứ 7: Chương 3 + 4"
MANGA DISCUSSION