Yêu Ngôn Tình
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Tất cả truyện
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Tất cả truyện
  • ĐAM MỸ
  • H VĂN
  • NGÔN TÌNH
  • Đoản văn
  • TRUYỆN HOÀN
Prev
Next
  1. Home
  2. [H]Mắt Cá Hạt Châu
  3. Chương 13 - Chĩa mũi nhọn
Prev
Next

Sống lưng Hàn Trân căng thẳng, “Tôi chưa từng đắc tội cô, bây giờ cô nói cô biết hết tất cả mọi chuyện, là muốn xem trò cười của tôi sao?”

 

“Cũng không hẳn, nghe nói cô ra đi tay trắng?” Vương Ngọc vỗ tay hai cái, “Nhìn không ra nha, bình thường trong đài cô không tranh không giành, hóa ra lại ẩn nhẫn đến thế, không cần vật chất để khơi gợi lên sự áy náy của người đàn ông, khiến Chu Tư Khải cho rằng cô đơn thuần bớt việc, chắc chắn phản công, cái chiêu lấy lui làm tiến này, cô đúng là còn mạnh mẽ cá tính hơn cả sư tử há mồm nha.”

 

Hàn Trân mệt tim, siết chặt nắm đấm, “Cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ là muốn nhanh chóng ly hôn thoát khỏi anh ta.”

 

Từ nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi tính cách ôn tồn của ba mình, cô không thích trở mặt với người khác, bèn cầm lấy bản thảo, chuẩn bị rời khỏi văn phòng làm việc.

 

Vương Ngọc không buông tha, gọi cô quay lại, “Chắc chủ nhiệm đã tìm cô nói chuyện, cuối tháng có một slot thăng chức được điều đến trung tâm tin tức.”

 

Động tác nắm tay cầm mở cửa của Hàn Trân trì trệ, kinh ngạc nhìn chằm chằm Vương Ngọc, “Người chuẩn bị được đề cử là cô?”

 

“Đúng vậy.”

 

Cô ta diễu võ dương oai, cây bút bi trượt xuống khỏi tay cô ta, lạch cạch một tiếng, sự im lặng bỗng làm dấy lên một cơn giông bão trong lòng Hàn Trân.

 

Ở trong đài, Vương Ngọc điển hình là một người đục nước béo cò, ghi hình xảy ra hai lần sự cố, tất cả đều bởi vì cô ta uống say bí tỉ.

 

Một lần nôn ói không ngừng, một lần hưng phấn quá đà, đứng trước ống kính cởi đồ nhảy múa, Hàn Trân còn từng giúp cô ta mang thuốc giải rượu đến.

 

Trung tâm tin tức là thể diện của đài Ngọc Lan, khai thác chủ yếu chính sách dân tình, phỏng vấn chủ yếu các tinh anh và giới thương nghiệp doanh nhân, chú trọng đến tính kịp thời, tính chân thực, xác suất xảy ra sai lầm cực kỳ thấp.

 

Phong cách làm việc lơ đễnh như thế này, chủ nhiệm dám kiên trì để cử lên trên, có đến tám chín phần là do trong nhà cô ta lại đập tiền vào rồi.

 

Từ rất lâu nhà họ Vương đã trở mình phát tài nhờ làm vật liệu xây dựng, sau này lại chuyển ngành, bây giờ cụ thể làm cái gì thì Hàn Trân không rõ, Chu Tư Khải chưa bao giờ nói quá nhiều về việc làm ăn.

 

Trong đài truyền tai nhau, cô họ của Vương Ngọc có quan hệ họ hàng với vị lãnh đạo Thành ủy nào đó, chính vì thế người ta hay nói trong nhà có quan dễ làm việc.

 

Hàn Trân miễn cưỡng nở nụ cười, kéo cửa ra, “Chúc mừng cô.”

 

Trong lòng cô rối ren, sải bước nhanh hơn, bất ngờ va phải tổng biên ở góc rẽ hành lang, cô xoa đầu, khóe mắt ầng ậng nước.

 

“Ly hôn thôi mà, có đến nỗi mất hồn vậy không?”

 

Hàn Trân đứng vững, mắt ngập nước, “Sao mà đến tổng biên cũng biết chuyện rồi vậy.”

 

“Cái miệng của chủ nhiệm còn lẻo mép hơn cả mấy bà cô đầu xóm, tôi vừa từ văn phòng của đài trưởng ra, ông ấy bảo cô qua đó một chuyến.”

 

“Đài trưởng?” Hàn Trân trừng to mắt, “Ông ấy tìm tôi có việc gì?”

 

Tổng biên còn có đoạn ghi hình cần thẩm tra, không giải thích quá nhiều, trong lòng Hàn Trân hơi hoảng loạn, tâm trạng chìm chìm nổi nổi, thấp tha thấp thỏm, đi vào phòng làm việc ở trên cùng của đài trưởng.

 

Một người đàn ông trung niên gần 50 tuổi ngồi trên ghế giám đốc, trên sống mũi có một cặp kính gọng rộng, đang cúi đầu viết tài liệu.

 

Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, đầu cũng không ngẩng lên, nói một câu vào đi.

 

“Ngài tìm tôi.” Hàn Trân vẫn đứng trước cửa.

 

Đài trưởng quét mắt nhìn cô, ông ta cắn má, mặt hơi hốc hác, ánh mắt rất lơ đãng, trong tay cầm một điếu xì gà.

 

Khắp căn phòng vương vấn mùi khói thuốc gay mũi, đài trưởng nhàn nhạt nói, “Là cô à Hàn Trân, tìm chỗ ngồi xuống đi.”

 

Hàn Trân tìm ghế ngồi xuống.

 

Đài trưởng đứng dậy, đi vòng qua bàn làm việc, đóng cửa lại, ngồi xuống bên cạnh cô, “Chủ nhiệm đã phản ánh với tôi về việc cô ly hôn, mất đi phí quảng cáo gần trăm vạn, trong đài vô cùng tiếc nuối.”

 

“Anh ta không nói với tôi câu nào đã…”

 

“Hàn Trân, cô cũng tốt nghiệp từ khoa Phát thanh của trường đại học nổi tiếng nhỉ.” Đài trưởng đột nhiên đổi chủ đề, “Theo lý mà nói với trình độ ứng thí này của cô, việc khảo biên để trở thành nhân viên chính thức dễ như trở bàn tay, tôi nghe chủ nhiệm nói cô cố ý không muốn lên chính thức, để tiện cho việc chạy sô khắp nơi, nhận việc riêng?”

 

Cô mím môi, móng tay đâm vào thịt, lòng bàn tay trắng bệch.

 

Sắc mặt đài trưởng tối sầm, “Loại hành vi này bị nghiêm cấm trong đài, cô đã gả vào nhà họ Chu rồi, chẳng lẽ còn thiếu tiền sao!”

 

Hàn Trân không đáp lời, cô hiểu rõ, ông ta đang cố ý lấy cô ra bỡn cợt, trong đài chỉ quy định nhân viên chính thức không được nhận việc riêng.

Người dẫn chương trình không chính thức, tiền lương thấp đến đáng thương, thỏa mãn yêu cầu phục trang tóc tai khi lên hình, còn phải tự móc tiền túi chuẩn bị, trong đài không hề chi trả.

 

Chạy sô nhận việc MC đám cưới này nọ, hai ba ngàn tệ nhẹ nhàng tới tay, càng đừng nói tới hoạt động doanh nghiệp, cắt băng nghi thức, tiền thù lao khởi điểm chục vạn trở lên.

 

Chu Tư Khải rút đầu tư ngay trong đêm, là vì muốn chọc tức đài trưởng.

 

Anh ta nói muốn ép cô uống rượu phạt, đúng thật nói là làm nhỉ.

 

Hàn Trân cắn răng nói, “Ngài định xử lý tôi thế nào, tôi đều nghe theo sắp xếp.”

 

Bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh, đài trưởng ôm lấy vai cô bóp hai cái, thái độ thay đổi xoành xoạch như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy, giọng điệu cũng theo đổi đột ngột, “Cô cũng đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, tôi cho cô một cơ hội để lập công bù đắp.”

 

Hàn Trân không quá thích ứng, cô vô thức rụt vai, tránh xa ông ta ra, “Ngài nói…cơ hội gì?”

 

“Ngày 24 trong tỉnh tổ chức đêm hội văn hóa, vốn dĩ là trợ lý Tiểu Phượng cùng tôi đi tham gia, nhưng cô ấy đã theo bộ thông tin về quê để thu thập tài liệu rồi, hiện giờ tôi đang thiếu một trợ lý đi cùng, trong đài quyết định để em đi cùng tôi.”

 

Hàn Trân lập tức hiểu ra, đây là lại cử cô đi tham gia buổi liên kết xúc tiến đầu tư, thu hút nhà quảng cáo, cái vụ tên trưởng phòng tuyên truyền thành phố kia đã để lại cho cô ám ảnh không nhỏ.

 

Cô chần chừ, “Tại sao lại là tôi?”

 

Đài trưởng tức giận, “Không có nhiều tại sao như vậy, bởi vì chuyện cá nhân của cô đã tạo nên tổn thất cho đài, tôi cho cô cơ hội bù đắp, cô tự ước chừng cho rõ bản thân mình bây giờ mấy cân mấy lạng, đừng có không biết điều!”

 

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

Tags:
1v1, đô thị tình duyên, H VĂN, HE., hiện đại, ngọt sủng, niên thượng, SM, Tình cảm
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Liên hệ

© 2023 Yeungontinh.vn All rights reserved

Caution to under-aged viewers

[H]Mắt Cá Hạt Châu

contains themes or scenes that may not be suitable for very young readers thus is blocked for their protection.

Are you over 18?