Nông kiều có phúc
Tác giả:
Lượt xem:
Bạn đang đọc truyện Nông kiều có phúc full miễn phí được cập nhật tại yeungontinh.com. Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Nông kiều có phúc này nhé.
Nông kiều có phúc
Mặc dù Trần Yến Yến đang qua tuổi ba mươi, cũng nhưng tướng giả mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, khí chất ưu nhã. Trên sự nghiệp có thành quả nhỏ, có xe có nhà, miễn cưỡng cũng coi là một trong số bạch phú mỹ, còn đang có lần cự tuyệt quá nhiều nam nhi ưu tú đeo đuổi... (bạch phú mỹ: trắng tthấpo, xinh đẹp mắt, có tiền)
Ở trong một đám người con gái nhỏ ríu ra ríu rít, Trần Yến Yến đẹp mắt mắt lại là tương đốic loại, Lưu Húc Đông nhìn một chiếc thì để ý tới cô. Bên cạnh đó, cô lại là quản trị phòng công nghiệp sex đơn vị này, chúng ta giao tiếp rất nhiều lần, rất nhanh thì anh ta bị cô thu hút, lập tức khai triển đeo đuổi nếu cũng như với cô. Trần Yến Yến cự tuyệt, cô không mạnh mẽ và mặc cảmn, không có gan với cao người cao cao tại thượng cũng như anh ta. Lưu Húc Đông là cao phú soái trong kim cương cứng, là phú nhị đại, còn có thêm bối chình ảnh red color, không cần là cô loại gương mẫu trọn vẹn là rễ cỏ này có chức năng mong muốn. Huống chi, ở vẻ bề ngoài ưu nhã mạnh mẽ và mặc cảmn thật không chịu thua sút, cô có 1 trái tim yếu ớt lại hèn mọn. (cao phú soái: lành nghề, đẹp mắt trai, có tiền; phú nhị đại: con cháu hộ gia đình giàu tài nguyên) Mưa rơi nhiều ngày đến cuối dừng rồi, bầu trời bao bọc kín đầy sao, lộn xộn, giống cũng như tâm tình của bà giờ khắc này.
Dưới ánh sao, mơ hồ hoàn toàn có thể nhìn nhìn rõ được vài cành hải đường chui vào ngoài tường viện, quả mật ma ma nhỏ nhỏ hồng hồng rơi đầy nhánh cây, trong cả bà nằm ở trong này cũng hoàn toàn có thể ngửi nhìn rõ được mùi hương chua ngọt. Hắn đang có lần nói, bà cũng như hoa hải đường ngày xuân, ôn nhu, phóng túng, xinh đẹp mắt quyền quý, mừi hương nồng đượm... Tiếng nói thời điểm lẩn quẩn ở bên tai bà, chạnh lòng người lại xa cuối không gian. Khi hắn từ không gian đi tới, lại bị mình đẩy trở về... Nghĩ đến đây, La Vân lại chảy nước mắt ra.
Đại tương đốii cuối giờ Tuất, nha đầu đưa đi La quản sự đã luôn luôn ở Phúc Viên bên kia dò hỏi thông báo hấp tấp đi vào cửa. La Vân vội vàng đứng lên, đón người hỏi: "Hắn cũng như như thế nào, không sao chứ?" La quản sự mím môi, trầm trọng nói: "Phu nhân, lão hầu gia ngài, ngài ấy sang chhình ảnh phải ho lao..."
"Ho lao, ho lao, ho lao..." Nước mắt La Vân lại xẹt qua gương mặt, nhẹ giọng lặp lại. Hắn đã không thể chết đi? Nếu cũng như hắn chết thì mình nên sống cho như thế nào? Vô luận giải bà nằm ở trong cửa Phật, thường là hồi tục, bà đều đang biết rõ hắn đã luôn luôn nghĩ đến bà, dài lâu đã không thể buông bỏ bà. Hắn ẩn nhẫn lâu đời cũng như vậy, đó là muốn bảo toàn Sở gia, muốn đón bà về nhà... Kỳ thật, chống đỡ bà không một sợi dây treo cổ, không chỉ có là trai gái, lại sở dĩ hắn. Không, hắn đã không thể chết. Đúng cũng như đích mẫu nói, hắn xuất sắc cũng như vậy, gánh qua hết thảy kiếp nạn, ngày xuất sắc lành liền ở phần bên trước, ông trời đã không thể thu hắn! La Vân bước nhanh đi ra phía bên ngoài viện. La quản sự thấy vậy, cũng sang chhình ảnh noi theo ra phía bên ngoài. Một nha đầu nhen nhóm đèn mỡ dê, chạy đến phần bên trước bà.
La Vân đi được cực nhanh, không qau bao lâu liền tới Phúc Viên. Bên trong Phúc Viên đèn đuốc sáng trưng, bà thẳng trực tiếp tiến vào thượng phòng. Bà đang sớm nghe cháu trai cháu gái nói qua, hắn trụ tại Tây Sương thượng phòng. Trước khi vào cửa, bà còn lau khô nước mắt. Trong shình ảnh phòng, không chỉ có lão thái gia, Sở Lệnh Kỳ tại nơi này, trong cả Trần Danh cùng Vương thị đều tại nơi này. Vương thị thấy La Vân đến, vội tới đỡ bà nói: "La tỷ tỷ đừng quá nóng ruột, quản gia của ta trước đó là sang chhình ảnh phải ho lao, nằm phía trên giường vài chục năm, đang sắp chết rồi, lại sống cho lại, còn khỏi hẳn." Trước đó, Trần Danh và Vương thị càng không dừng sử dụng loại lời này nói yên ủi lão thái gia.
Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Facebook để cùng tương tác nhé.